Translate

Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

TÌNH THƠ HOÀNG HÔN PHỐ



TÌNH THƠ HOÀNG HÔN PHỐ
                           Thân yêu H.C.M.
                       Xin được nói cùng em lời rất khẽ
                                Anh nghiêng mình trước tuyệt mỹ hồn em   
       .....................
Thơ em viết sao khiêm nhường quá đỗi
Thực ngoài đời em hay dỗi lắm đây !
Anh lặng đi…Tình thơ cứ vơi đầy
Nghe dịu ngọt thẩm thấu vào tâm thức

Cơn gió nhẹ thổi qua miền kí ức
Thẫm tình em chân thực đến thơ ngây
Bao chờ mong thương mến tưởng hao gầy
Đốt thế kỉ trong một ngày xa vắng
                               
Thời tiết báo : Trời Sài Gòn vẫn nắng
Em đi,về ô quá nhỏ nghiêng nghiêng
Ôi ước gì anh có phép thật thiêng
Làm dịu mát cả khoảng trời em sống. 
   
Em vẫn bảo tình càng sâu càng rộng
Càng nồng nàn mơ mộng sẽ mong manh
Dẫu biết thế – Dẫu lòng anh biết thế
Nhưng tim mình đâu thể đã nguôi yên

Trái tim ta có những phút tọa thiền
Để chiêm ngưỡng chứ đừng vô cảm nhé
Anh lại nói cùng em lời rất khẽ
Lời trái tim – Ngôn ngữ của tình yêu…

Nghe đâu đây trong chạng vạng mây chiều
Con én nhỏ chao nghiêng – Hoàng hôn phố
Ai cũng biết yêu hoàng hôn là khổ
Vẫn đắm lòng hoàng hôn phố -  tình thơ.
                         Bình Xuyên: 14.4.2012.
...........................................
HOA CỎ EM
              Thân yêu H.C.M.
      Tình anh như hoa cỏ may
Một chiều cả gió bám đầy áo em
                Nguyễn Bính
Em mang tên một loài hoa giản dị
Không sắc màu,không hương vị cao xa
Hoa đồng nội.Vâng loài hoa đồng nội
Cho mẹ cười xanh mãi tuổi thơ tôi.

Hoa tình yêu – Thơ Nguyễn Bính đó thôi
Hoa chỉ sống giữa đất trời ngập nắng
Giữa tình anh thầm lặng với bao la
Châu thổ Sông Hồng phù sa nhuộm đỏ
Cậu bé năm nào hoa cỏ áo quần vương
Cậu bé hồn nhiên có buổi đến trường
Hoa cỏ vẫn đầy trên ve áo
Cậu đâu biết mẹ sớm hôm tần tảo
Vẫn nhặt từng hoa cỏ đếm yêu thương.

Mẹ và hoa – hoa và mẹ vô thường
Cho cậu bé biết yêu và biết sống
Cho cậu bé một chân trời mơ mộng
Trong nồng nàn đáy mắt cỏ may em.

Tự bao giờ ai đã đặt tên
Gọi hoa em ngày ấy
Đêm thao thức,đêm nồng nàn biết mấy
Phương trời này anh dậy Cỏ May ơi

Đêm mông lung hơi sương tỏa quanh người
Anh chợt nghĩ: Nắng ban ngày gắt quá !
Câu thơ viết có chút gì là lạ
Bởi giờ này em vẫn thức cùng trăng !

Ô kìa em – một vệt sao băng !
Thiên thạch rớt xuống mùa thu trái đất !
Em có thấy phút giây này rất thật
“Tiếng thời gian vụn vỡ” trong ta.
            Khu C.N Bình Xuyên,Vĩnh Phúc
                               17.4.2012.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét