Translate

Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

CHUYỆN XƯA


EM
   Thân yêu D
Em - Dấu son trong tôi
Em - Cơn mưa buồn bé nhỏ xa xôi
Em - Ngọn gió lay hoàng hôn tím ngát
Cho hồn anh vọng đến luân hồi
                             28.10.97.

MỘT CHÚT YÊU
     Thân yêu D
Gặp mắt em trao nhớ,nhớ nhiều
Nghe hồn mưa ở cõi phiêu diêu
Ta về nơi ấy chang chang nắng
Một phút bình yên - Một chút yêu
                          10.98.

DÁNG EM
Hương cau thơm cả vườn trầu
Đời anh vương mối tình đầu nơi em
Dòng thơ xưa trở lại xem
Lâng lâng nhớ cảm giác thèm được hôn
Bóng ai tha thướt đầu thôn
Miệng cười e ấp tim dồn nhịp yêu
Ở nhà định nới bao điều
 Gặp nhau đông cả một chiều nhớ thương
Duyên xui hai đứa hai đường
Em đi - Trời mộng phủ sương muối dày
Trời xanh, xanh đến chân mây
Trong anh vẫn thấp thoáng gầy dáng em.
                                       15.9.98.

CHUYỆN XƯA
Người đẹp xưa ơi còn giữ không
Phẩm vật trao tay một cánh hồng
Như mùa xuân tới em cười đó
Giá lạnh tan rồi - Nắng mênh mông
Cô bạn Sang kia đã nói rồi
" Lương tâm em sẽ chuyển tới nơi..."
Chẳng ngại chi đâu - Người đẹp ấy
Tâm tình ý nhị lắm anh ơi

Đáng lẽ tự tay tôi trao tặng
Chắc còn nhiều nỗi xúc động hơ
Khinh gió đông chớp giật mây vờn
Được cùng em tâm sự là vui
Sao thế Bình ơi lúc bấy giờ
Hào sâu con nhện vẫn giăng tơ.
                         02.11.78.


 XUÂN TỚI
 CÙNG EM TÂM SỰ
Em ơi xuân tới hôm nay
Không gian lồng lộng cờ bay tung trời
Tốt tươi cây của muôn nơi
Cũng thi nảy lộc,lá ngời sắc xuân
Không nhầm em đã tới gần
Xinh xinh đôi má bồ quân ửng hồng
Lại thêm đôi mắt sáng trong
Rất duyên môi nở một bông hải đường
Trăng thu tròn khuyết là thường
Hoa sen lòng vẫn ngát hương đặm nồng
Giả cho non sụp thành sông
Dối chi anh chẳng thay lòng yêu em
Tình ta mãi mãi vững bền
Hết đá ghềnh sẽ vượt lên huy hoàng
                                 Chiều 12.4.76.


TẠM XA
       Cho Thà
Tạm xa em nhé,mấy ngày thôi
Xe lại đưa anh vượt núi đồi
Nơi anh đén - Hoàng Liên Sơn ấy
Nhớ em hồn gửi áng mây trôi.
                             Thu 79.

EM LẠNH
    Cho Thà
Bận họp nên anh phải ở nhà
Em cùng tiểu đội đi cày xa
Lất phất trời mưa em lạnh lắm
Thương em ,lòng khẽ gọi: Em Thà.
                              Đông 80.


BẮT ĐỀN
      Cho Thà
Bắt đền em đấy Thà ơi
Sao em dán lại để tôi chạnh lòng
Em cười đòi sự cảm thông
Nghiêng đầu nói nhỏ"Sao bông em nào!"
Thiên hà có bốn vì sao
Sáng ngời huyền bí lộng vào trong nhau
Như thầm nhắc tới mai sau
Trái tim lồng trái tim giàu ước mơ

Mải ngồi ghép mấy vần thơ
Em yêu đến tự bao giờ chẳng hay
Gấp tờ giấy giữ trong tay
Tim rung,lòng nhớ những ngày mới quen
Em cười,nắng sớm bừng lên
Trách anh " Khó tính nhất trên đời này "
                                       Thu 79. 


NGƯỜI TRI KỈ

Lại trao người tri kỉ xem chơi
Đôi tứ nhỏ không lời chú giải
Đêm tĩnh lặng lòng tôi ngân mãi
Chỉ người tri kỉ hiểu ta thôi.
                        30.10.97.



HAI THÁI CỰC
          Cho cố nhân

Em vá giùm tôi tấm áo sờn
Lòng tôi ấm lại nỗi cô đơn
"Em khéo tuyệt vời em tôi hỡi
Em tôi ! Ôi hạnh phúc nào hơn ! "

Em hồn nhiên như ánh ban mai
Cùng tôi trên đường lớn vươn dài
Em thầm kín,yêu đời tế nhị
Trong tôi nâng ngàn ý thơ bay

Những vần thơ " Bàn tay của Mẹ "
Tôi đọc lên khe khẽ - Đáy lòng thôi
Tôi thấy trong căn nhà nhỏ bé
Con tôi,em là mẹ ru nôi
Tôi lấy tấm áo đời quân ngũ
Đắp cho con giấc ngủ ngày ngày

Ta rất nghèo nhưng có bàn tay
Chăm chút cho mầm non lớn mãi
Ta rất nghèo" Muối nhạt cơm vơi "
Nhưng ta thương nhau suốt cuộc đời
Ta biết sống cần cù,sáng tạo
Chắt chiu mưa nắng đất trời

Và những khi hai đứa thảnh thơi
Tôi đọc em nghe trường ca Iliat
Hay em hát tôi nghe bài em vẫn hát
Ca ngợi tình yêu ngào ngạt hương lòng

Em nhìn tôi đôi mát sáng trong
Yêu em quá xiết lại vòng tay rộng
Ôi có phải em ơi cuộc sống
Tình yêu nâng cánh tình yêu.

Nhưng có ngờ đâu một buổi chiều
Mây quần tụ phía chân trời xa ấy
Tôi tiễn biệt em trong mưa gào sóng dậy
Của lòng tôi,tôi chưa thấy bao giờ
Ra thế
Quá khứ tình yêu này
Ước mơ và hiện thực
Ở hai đầu thái cực xa xăm.
                         Đông 80.

VĨNH BIỆT
Ta quay về với cuộc sống giản đơn
Không yêu thương nên cũng hết giận hờn
Không say đắm nên chẳng còn thương nhớ
Thế là hết - Ta không còn mắc nợ
Xin chào em - Vĩnh biệt mối tình này.
                                      Đ. 80.

VÔ ĐỀ I
Vinh hoa phù phiếm mặc ! Mặc đời
Ta yêu cuộc sống của ta thôi
Ghi lại mấy dòng ta có được
Trao người tri kỉ xem chơi
                     Đêm 05.10.96.

VÔ ĐỀ II
Vinh hoa phú quí đâu là bến
Vợ thảo con yêu đã đã rồi
Như một du thuyền say sóng biếc
Ta cứ say hoài,say mãi thôi.
                            04.3.97.

DUYÊN GIÀ
       " Khẳng khái xứng tửu chi
         Phi phi thất tịc vũ 
         Hòa lệ vi tân thi "
                        Nguyễn Khuyến

Buồn thay là cái duyên già
Yêu người,người chẳng yêu ta nữa rồi
Chỉ lòng ta gặp ta thôi
Đêm bàng bạc ngủ dưới trời dầy sao
Nhân tình kim cổ thế nào
Mà hồn Nguyễn Khuyến thẫm vào mưa ngâu
Tìm em chẳng thấy em đâu
Đành lần về thuở ban đầu có em
Đành như ngọn gió trong đêm
Gom hương hoa rắc quanh thềm đợi em.
                                     07.7.98.



THƯƠNG NGƯỜI ĐỒNG CHÍ
                         Tặng Cúc - Vĩnh yên

Thức khuya xem sách soạn bài
Thương người đồng chí ho hoài liên miên
Bồn chồn ra đứng ngoài hiên
Nghĩ thầm" không biết cô tên là gì ?"
Lạ quen thì có can chi
sóng tình thương dậy cũng vì màu xanh

Tiếng gà gáy báo sang canh
Núi rừng đang nhẹ chuyển mình qua đêm
Ngày mai khi nắng bừng lên
Chắc em chưa được về bên bếp hồng.
                                   Vĩnh Tuy,4.78.

ƯỚC MUỐN VÀ SUY TƯỞNG
Ước gì tôi có cánh bay
Vượt muôn trùng núi về ngay nhà mình
Gặp cha mẹ,gặp nhân tình
Gặp Hồ Đức,gặp thư sinh Quốc Hùng
Chén trà thơm thưởng thức chung
Tả cho nhau cảnh của vùng Hà Giang
Hà Giang có suối hát vang
Có mây vờn núi chắn ngang tầm nhìn
Với tình nhân gửi niềm tin
Xa nhau em nhé giữ gìn thủy chung
Chắc cô gái ấy thẹn thùng
Miệng cười nhưng lại rưng rưng lệ đào
Lệ đào bởi má em đào
Nhìn em lòng nhưng xôn xao bồi hồi
Khăn này,lau lệ đi thôi
Thêu gùm anh chữ đời đời bên nhau

Mải trong suy tưởng hồi lâu
Đã nghe có tiếng phía sau thì thào
Anh H. Buồn lắm hay sao
Chắc hồn anh lại lộng vào hồn quê
Anh nhìn chi đó say mê
Kìa con chim nhỏ bay về phương nam
Quay nhìn cô gái sáo chàm
Rồi tôi nhìn lại phương nam. Mỉm cười.
                                        Vĩnh Tuy,5.76.

CHUYỆN TỜ GIẤY TRẮNG
                    Tặng Phùng Tuyết Cầu - Sóc Sơn H.N.

Xin em tờ giấy trắng này
Tay nâng mà cứ thấy tay lạ thường
Không tơ mà thấy vương vương
Hay tờ giấy cũng biết thương lòng mình
Anh nhìn tờ giấy trăng tinh
Mà sao thấy cả mối tình đôi ta
Cầu ơi,anh hỏi thật mà
Yêu anh không,cứ nói ra đi Cầu

Tôi nhìn cô bé hồi lâu
Đã thấy má đỏ như bầu rượu cam
Anh H. đúng thật là nam
Đùa em anh cứ hay làm thẹn cơ
Em xin lấy lại một tờ
Để em còn phải viết thư cho tình
Nhân tình em cũng rất xinh
Có vầng trán rộng,mát tinh hiền hiền
Một bên má núm đồng tiền
Khi cười em cứ thấy duyên duyên à
Lại hay viết,lại hay ca
Lại chơi đàn giỏi,lại là sinh viên...
Tôi cười xin lỗi Cầu liền
Thiệt tình anh mến cho nên anh đùa.
                  Bệnh viện dã chiến F.344
                           Vĩnh Tuy,10.78.

ĐÊM NAY
        Vĩnh Tuy - Đêm gió ngàn

Đêm nay gió núi thổi nhiều
Mái tranh xào xạc đôi điều tâm tư
Anh H. đã ngủ rồi ư ?
Hay anh còn thức viết thư nhân tình?

Gió như nói nhỏ một mình
Anh H. đã ngủ thì mình đi thôi
Mình mang hơ lạnh núi đồi
Chắc anh cũng chẳng ưng rồi,nên im !

Tôi vờ ngủ,mắt lim dim
Nghe cô gió nói mà tim rộn ràng
Cần chi mà gió gọi H.
Hay rừng núi mến anh chàng miền xuôi ?
Nghĩ thầm tôi cứ mỉn cười
Sống trong suy tưởng lòng người vui vui.
                                  Bên Dòng Lô,10.78.

CHUYỆN VỚI BẠN THƠ
                  Thân quí tặng Đõ Toản

Ngồi vui chuyện với bạn thơ
Hồn lâng lâng trải,tình ngơ ngẩn tình
Bai Vì hồn Tản còn linh
Hoài Thanh đã gọi " Tiên sinh " một thời
Sông Đà cũng đầy vơi đấy chứ
Hồ Hòa Bình tiềm trữ trời mây
" Thề non nước "Thơ từ thuở ấy
Cho bây giờ ta thấy lời tiên

Chuyện thơ phú triền miên cũng khoái
Cho nhẹ đời bươn trải bấy nay
Cho ý đẹp lời hay vấn vít
Cho tình ta ràng rịt tình quê
Cho con trẻ say mê trường lớp
Cho hạnh phúc là mái lợp hồn ta

Dù triết học với thi ca trộn lẫn
Đời vàng thau ta vẫn là ta
Ta đã biết sống cho ra sống
Trong bom gầm đạn réo hôm qua
Ta đã biết sống cho ra sống
Cho ta,cho nòi giống con người
Ta đã biết sống cho ra sống
Với nàng thơ cay đắng tuyệt vời

Vui chuyện với bạn thơ ngần ấy
Nghe lòng mình đã thấy say say
Xin khất lại một ngày nhàn rỗi
Lại thăm ông.tạ lỗi cùng ông.
                          04.11.97.


THU - HOÀI NIỆM

Cánh hoa như những ngón tay
Kết vòng quanh nhụy đắm say nghiêng vào
Khiêm nhường đầy vẻ thanh cao
Ta chiêm ngưỡng sắc hoàng bào của ta

Em là hoa giữa muôn hoa
Yêu đời nên cứ nở ra cho đời
Ta yêu thu của đất trời
Lắng hồn thu - Tiếng vàng rơi dịu buồn.
                                    24.11.97.


ĐÊM TRĂNG THƯỢNG TUẦN
                         Thân quí tặng Đõ Toản.

Đêm trăng thượng tuần
                      Sông mênh mang mênh mang
Những con mắt xa xa
                    Ven làng nháy nháy
Hơi mát phả lên từ sông ấy
Khiến ta ngờ doi cát - Dải nhung trôi.

Tiếng chèo khua róc rách xa rồi
Thuyền ai đó mà mỏng manh êm ái !
Pía xa kia - Cuối ngân hà có phải
Một vì sao vừa thức cả thinh không !

Và luồn trăng dát bạc trên sông
Hút hồn ta vào thánh đường huyền thoại
Trăng thượng tuần như dáng người con gái
Đợi chờ ai trên chiếc xichdu kia.
                              S.H.đêm 06.6.98 âm lịch.


MỘT SẮC HỒN THƠ
          kính tặng anh Nguyễn Quí

Anh yêu đồng nội ấm tình khoai
Một sắc hồn thơ đượm chút hài
Vâng,có lúc buồn nới xứ sở
Ta cười cho lòng ta nguôi ngoai

Anh đã ngoại lục tuần tuổi tác
Vâng. Cuộc đời có nhạc,có thơ
Yêu,yêu lắm,bao giờ khác được
Có tình yêu đất nước trong ta

Đồng nội quê hương sưởi ấm căn nhà
Lúc rảnh rỗi càng ấm tình gia quyến
Nội lòng ông,cháu ơi thương mến
Buồn ,vui,mẹ cháu hiểu ông

Ấm mùa hạ cho mùa đông buốt giá
Nơi nào đất nước đẹp hơn đây
Tình quê là lăng kính đủ dầy
Xứ sở mãi trong lòng ta ngũ sắc
Khoai thơm ngọt cho ta từng tâm đắc
Sở trường của vợ yêu ta
Một thời chắt chiu chia chọn khoai hà
Ta còn bận đi chiến trường đánh Mỹ

Sắc nhọm mũi gươm ngời ý chí
Cười vui chế nhạo cả gian nan
Hồn ta trong đại ngàn đất nước
Cho mỗi ngày qua nâng bước ta đi

Thơ - Những tình khúc ta ghi ta nhớ
Lòng thi nhân duyên nợ với tình ai
Đượm buồn đau qua những tháng năm dài
Ta xin giữ nơi mình tất cả

Chút thư thái ghép đôi dòng lạ lạ
Cho thơm tình rơm rạ tặng anh
Hài hài cho cuộc sống thêm xanh
Ngoai,nguôi,nguội bớt buồn thế sự.
                                16.02.98.


CHUẾNH CHOÁNG
              Kính tặng anh Nguyễn Quí.

Chuyện chúng mình nhớ,quên một thuở
Gió trang còn sánh ở trong ta
Tìm nghịch lí kết thành thi tứ
Mà rất đời cả lúc chia xa

Trăng lung linh huyền ảo trăng ngà
Trăng vẫn thế - Chỉ ta không thế
Trước biển lớn,trước cuộc đời dâu bể
Ta tìm mình trong quoặn thắt kiêu sa

Nắng chiều nghiêng tình nghĩa mặn mà
Bước chân cứ,lòng ta không cứ
Vọng tình thiên cổ sáng Dương Khuê

Hồn ai vẫn say mê câu hát
Tê lòng khi ta yêu mùa đông
Thương em,cây ngô đồng kết trái
Em về,bờ bãi cũng xanh hơn

Sông mênh mông non Tản mây vờn
Mây tan tỏa thành sương chiều lãng đãng
Hồn ta ngợp trong sương mà chếnh choáng
Người ơi ! Ức ức vạn tinh cầu.
                             06.6.98


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét