Translate

Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2015

CƠN MƯA CHIỀU CUỐI THU

  

   “ Ai khóc trong lòng ta như mưa trên thành phố”
                   Thơ France –Hoa Trên Đá - C.L.V.

Tôi đi trong chiều nay
Chiều cuối thu mưa lất phất bay
Thấm đẫm tóc,cay cay khóe mắt.
Mưa chiều nay – Một nỗi niềm có thật
Tôi tận hưởng từng giọt em
                          Dịu dàng ngây ngất
Cơn mưa chiều cuối thu.
                         08.11.2008.


DÒNG SÔNG HÁT
          Cho em,kỉ niệm ngày thu vàng

Em thương yêu
Thế là ta lại có nhau rồi
Một phần em và cũng một phần tôi
Chỉ một phần,chỉ một phần thôi
Cũng đủ cho lòng ta ấm mãi.

Mấy mươi năm bồi hồi nhớ lại
Núi nghiêng mình thuần phục dưới chân ta
Và em tôi đằm thắm mặn mà
Xin được dấu em vào tâm tưởng
Xin được ngày ngày nguyện cầu mong ước
Em là người hạnh phúc – Vậy thôi.

Ngày thu vàng em đến cùng tôi
Em vẫn thế – Cả một trời thương nhớ
Em vẫn thế – Hay ngại ngùng mắc cỡ
Hay vui buồn trăn trở với tin yêu.

Một phần thôi,anh chẳng dám mơ nhiều
Nhưng có lẽ chỉ là khao khát
Em có nghe tiếng dòng sông hát
Mà “ Tiếng mưa như tiếng…” lòng anh.

Em trở về với dòng sông tươi xanh
Để lại phía anh Sông Hồng ngầu đỏ
Em về với mây ngàn gọi gió
Để lại trong anh nho nhỏ – Một vầng trăng.
                                                      10.9.2006.

ÂM THẦM NHỚ
             Cho em – Ru vầng trăng bình yên.

ÔI vầng trăng,vầng trăng của tôi
Cứ lung linh em sáng bên trời
Cứ đau đáu trong đêm dài tĩnh lặng
Thương nhớ đến tận cùng sâu lắng
Cho lòng ai khôn nguôi,khôn nguôi.

Cảm nhận thôi, sao nói được bằng lời
Âm thầm nhớ, âm thầm yêu là thế
Trong tất cả những gì ta có thể
Có dòng thơ anh tặng riêng em.

Gửi vào mây vào gió của đêm
Hồn thơ ta khỏa hồn trăng xứ sở
Mây gió hỡi đừng làm em ta sợ
Bình yên ru nỗi nhớ lòng ta.

Ôi vầng trăng nhỏ bé kiêu sa
Cứ thế nhé – Bình yên là hạnh phúc
Anh vẫn nghe trái tim em thức
Như thuở nào ta có thực trong nhau.
                                27.6.2007.

MIỀN NHỚ

Tôi nghe sông hát “ Lời của gió”
Ba Thá run run con đò nhỏ tôi qua
Đây miền quê Thu, Thảo, Hằng, Nga
Tôi đến – Một ngày đông đẹp thế.

Con đường đưa tôi về Doan Lữ
Thoáng Kênh Đào tư lự bóng huyền vu ( Thắm )
Đây nhà Tân, nhà Sáng, nhà Thu
Bình dị đến say lòng quá đõi.

Nhìn dáng mẹ tôi thấy mình có lỗi ( Bà mẹ Nguyễn Thu )
Trước nhân từ thánh thiện trời Nam
Mẹ ngọt ngào nồng ấm hương cam
Hiện thân của mùa Thu phơi phới.

Nga, Thảo nhé – Lòng anh vẫn đợi
Một ngày kia đâu chỉ hôm nay
Nghĩa tình xưa sóng sánh mem đầy
Anh sẽ uống cho hồn ai nghiêng ngả.

Không hiểu nổi chính mình – Nghe đến lạ
Dấu cuồng si vào băng giá mùa đông
Dấu hình em trong sắc sắc không không
Để trái tim em buồn tức tưởi !

Anh chỉ biết trầm tư và tiếc nuối
Trước vầng trăng bến đợi tình anh
Thương mến trào căng lồng ngực
Mắt nhìn vời vợi xa xanh.

Em – Niềm thương nỗi nhớ của anh
Xin kể em nghe “ Chuyện tình của biển”
Xin khát vọng ta tôn thờ dâng hiến
Là những gì ta có hôm nay.
                     Kiền Sơn – Ngày rất nhớ
                              12. 12. 2007.

THIÊN THỂ VỠ

Kí ức ào về – Năm tháng cuốn ta đi
Khát vọng ! Trời ơi khát vọng !
Đốt ta trong xoáy lốc diệu kì
Ơi cuộc sống – Người muôn đời quyến rũ !

Rồi một mai ta trở về vườn cũ
Người trong ta là một đấng từ bi
Trong cô đơn ta hoài cổ nhâm nhi
Vần thơ cũ đắng tê đầu lưỡi !

Đã xa lắm “ Vầng trăng trái bưởi”
Có bao giờ ta chạm tới được đâu
Trái hương thơm ngây ngất trên đầu
Ta lạc giữa thiên đường cổ tích.

Khát vọng sống có bao giờ tuyệt đích
Ta cầm tù chiến mã của ta thôi
Ta ngất ngư câm lặng giữa đời
Trong đáy hồn ta – Thiên thể vỡ !

Sống là cả một trời duyên nợ
Thương nhau rồi sao nỡ chia xa
Dẫu từng giây trong mỗi dải thiên hà
Vẫn liên tục có những hành tinh vỡ.
                              Cuối thu 2008.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét