Translate

Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

TÌNH KHÚC DÒNG SÔNG ĐỎ


                                  
NHỮNG KHOẢNH KHĂC VÀNG - MY VIDEO

DÒNG SÔNG ĐỎ
                Open your heart to feel the love of this life 
    ( Hãy mở cửa trái tim, bạn sẽ đón nhận tình yêu trong cuộc đời  này )   

Chưa một lần em chạm tới dòng sông

Nhưng em đã chạm vào Dòng Sông Nỗi Nhớ
Và tất cả trong anh òa vỡ
Thành khát khao ngầu đỏ - Sông Hồng.

Mùa nước về,sông cuồn cuộn mênh mông

Cứ tan chảy mãi vào chát mặn
Bao sướng khổ,buồn vui,may mắn
Tưởng lấp đầy khoảng trống hư vô !

Sông oằn lên,Sông ôm ấp đôi bờ

Phù sa lắng,Sông lại hiền như lụa
Sông lại hát khúc tình ca đôi lứa
Cho muôn đời đằm thắm yêu thương...

Tổ Quốc ta như Người Mẹ Can Trường

Sông mải miết suốt cuộc đời của mẹ
Thăng Long dậy – Thế thượng phong sức trẻ
Có Sông Hồng ngầu đỏ hôm nay.

Anh thẫn thờ yêu đến mê say

Em đau đáu – Hướng Dòng Sông Nỗi nhớ.
                                        Tháng 6.2010.

NIỀM YÊU CỦA DÒNG SÔNG

Dòng sông anh mang nỗi nhớ em nhiều
Nên uốn khúc ôm cả chiều ái ngại
Hoàng hôn tím cuối chân trời xa ngái
Biết có còn trăn trở với tình anh !

Anh muốn làm dải lụa mong manh
Ôm quấn cả đời em bé nhỏ
Một chút nắng,chút mặn mòi của gió
Cho tươi hồng chất lụa mịn màng hơn…

Chút duyên em sóng sánh giận hờn

Là tia lửa đốt khoảng trời ân ái
Là tiếng sét cứ vang rền tê tái
Của lòng anh những tháng năm này.

Biết em buồn nên mắt cứ cay cay

Em có thấy một người đàn ông khóc ?
Thì vui nhé,giữa cuộc đời khó nhọc
Dẫu tình yêu chưa vẹn niềm yêu.

Em hát ru ca “ Điều giản dị”

Sông lắng hồn em từng ý,từng câu
Để mỗi sớm mai Sông thành ý nguyện cầu
Em hạnh phúc – vĩnh hằng em hạnh phúc.
                                     28.4.2011.

HƯ VÀ THỰC

Vẫn biết em là ảo ảnh xa vời
Xa, xa lắm giữa cuộc đời rất thật
Sao con sóng cứ xô ghềnh chất ngất
Để ì ầm bọt tuyết trắng ngàn năm.

Vẫn biết em là ảo ảnh xa xăm

Không giúp được anh bữa cơm ngày tất bật
Không có em về trong chiều mưa lất phất
Cho lòng anh chút mật tái tê thương.

Vẫn biết em đã có một con đường

Dẫu anh đến cũng chỉ là lữ khách
Ngàn vạn lời yêu chẳng lấp đầy khoảng cách
Chẳng lấp đầy… góc khuất của đời em .

Vẫn biết em – le lói ánh sao đêm

Cùng anh dạo, con đường đầy cát bụi
Anh vẫn bước,những bước chân lầm lũi
Sóng tình em rung động trái tim buồn.

Bờ mi ai giọt lệ khẽ khàng tuôn…
Hư và thực sát kề nhau đến thế !
Thôi em nhé,ta cầu mong Thượng đế
Cứ an bài cho anh được yêu em.
                              18.4.2011

ĐÊM TRĂNG THƯỢNG TUẦN

                       Tặng Đỗ Toản.
Đêm trăng thượng tuần, 
                      sông mênh mang, mênh mang
Những đốm sáng bên sông ven làng nháy nháy
Hơi mát phả lên từ sông ấy
Khiến ta ngờ doi cát - dải nhung trôi.

Tiếng chèo khua róc rách xa rồi

Thuyền ai đó mỏng mang và êm ái ?
Phía xa kia, cuối chân trời có phải
Một vì sao vừa thức cả thinh không !

Và luồng trăng dát bạc trên sông

Hút hồn ta vào thánh đường huyền thoại
Trăng thượng tuần như dáng người con gái
Đợi chờ ai trên chiếc xichdu kia...
                 Đêm triền đê Sông Hồng, 06.6.1998.

1 nhận xét:

  1. hơ anh ư?

    Dòng sông anh mang nỗi nhớ em nhiều
    Nên uốn khúc ôm cả chiều ái ngại
    Hoàng hôn tím cuối chân trời xa ngái
    Biết có còn trăn trở với tình anh !


    Anh muốn làm dải lụa mong manh
    Ôm quấn cả đời em bé nhỏ
    Một chút nắng,chút mặn mòi của gió
    Cho tươi hồng chất lụa mịn màng hơn…

    Chút duyên em sóng sánh giận hờn
    Là tia lửa đốt khoảng trời ân ái
    Là tiếng sét cứ vang rền tê tái
    Của lòng anh những tháng năm này.

    Biết em buồn nên mắt cứ cay cay
    Em có thấy một người đàn ông khóc ?
    Thì vui nhé,giữa cuộc đời khó nhọc
    Dẫu tình yêu chưa vẹn niềm yêu.

    Em hát ru ca “ Điều giản dị”
    Sông lắng hồn em từng ý,từng câu
    Để mỗi sớm mai Sông thành ý nguyện cầu
    Em hạnh phúc – vĩnh hằng em hạnh phúc.
    28.4.2011.
    Lời bình:

    "Em có thấy một người đàn ông khóc?"
    Lặng nhìn cuộc sống để thấy thấm những nỗi đau. Đàn ông có bản lĩnh phi thường nhưng khi người "đàn ông khóc" như sông vào mùa rũ có thể cuốn phăng tất cả những gì trên đường nó đi. Bây giờ:
    "Dòng sông anh mang nỗi nhớ em nhiều
    Nên uấn khúc ôm cả chiều ái ngại "
    Không còn hiền hòa êm ái. Ừ vẫn bên bồi bên lở phù sa Nhưng mà em là bên lở bị dòng nước Anh sói quặn nỗi đau/ cứ khuyến mãi những dải đất nông sâu. Chẳng bao giờ được đắp bồi màu mỡ/ còn trăn trở với tình anh được nữa??? Không !
    "Anh muốn làm dải lụa mong manh
    Ôm cuốn cả đời em bé nhỏ"
    Một hình ảnh quá đẹp cho một mối tình nhưng sao một chút tình thôi có thành không mà đã biến thành :
    "tia lửa đốt khoảng trời ân ái Là tiếng sét cứ vang rền tê tái
    Của lòng anh những tháng năm này "
    tiếng thét gào của con tim! Bão lòng anh không làm cây là nghiêng nhưng lòng ta tan nát. Thấm thoắt
    đã ngót chục năm rồi . Ôi tiếng kêu ấy còn van rền trong trái tim ứa máu .
    Chúc em hạnh phúc vĩnh hằng cõi lòng anh như sóng chào dâng.

    Cảm ơn tác giả với bài thơ khó thẩm càng đọc càng ấm càng thấy hay mà không đủ ngôn từ để ứng đáp. Những hình ảnh ví von sâu xa rất thực, rất có hồn trong sự ước cầu. Anh muốn là dòng sông chở nặng phù sa.
    Anh muốn làm dải lụa đào đem đến cho em một tình yêu bền chặt.
    Bài thơ là tiếng lòng ảnh khắc khoải của tác giả ngân lên được như hạnh phúc đong đầy . Chỉ một câu hỏi thôi " Em có thấy một người đàn ông khóc" Đã nói lên tất cả nỗi đau nỗi mất mát . Bản lĩnh của người đàn ông không dừng lại ở tiếng khóc . Có lẽ tiếng khóc của đàn ông là dòng lệ chảy như ngược. Dòng nước mắt mặn mòi ướp V
    vào tim tươi mãi .
    Xin ngừng lời bởi giọt lệ của độc giả cũng đang theo người đàn ông nhòa nhat.
    Người phụ nữ thương cũng khóc; buồn cũng khóc ; Nhớ cũng khóc. Không như người đàn ông can trường trước dòng xoáy của cuộc đời và những giọt lệ của phụ nữ.
    Hà Nội ngày mùng 6 tháng 3 năm 2019
    Đỗ Hoa.

    Trả lờiXóa